COVID TẾT – TRÂN QUÝ BÊN NHAU TỪNG HƠI THỞ
Sau nghỉ lễ bùng lên đại dịch
Lan rộng nhanh, bành trướng, hoành hành
Bao con phố nhộn nhịp..nay vắng tanh
Nối tiếp chuỗi ngày đau thương, mất mát.
Nét u buồn trong đôi mắt phờ phạc
Của đứa con nhìn cha..qua một nắm tro tàn.
Là nước mắt, là tiếng khóc thở than
Của bao người oằn mình trong bạo bệnh.
Nhưng tự chúng ta tự tạo ra số mệnh
Sẽ kiên cường qua mất mát, đau thương
Nhờ áp lực mới tạo ra kim cương
Sau cơn mưa hẳn nhiên trời sẽ sáng.
Vén mây đen, ánh bình minh ló rạng
Xua đau thương, xua sương lạnh ngày dài
Rạng rỡ mỉm cười chào đón một ngày mai
Ta có gia đình cùng nhau đón Tết.
Qua đau thương càng làm ta thêm biết
Trân quý hơn làn hơi ấm gia đình
Chỉ một khi trải qua ải Tử – Sinh
Tình thân ấy mới càng thêm trân quý.
Mai, đào thơm đang trổ mầm ươm nhụy
Hòa cùng ta giao thoa phút giao mùa
Bận lòng chi giữa được – mất, hơn thua
Nào cùng nhau hòa mình cùng đón Tết.